2.2.
Có cũng được mà không cũng được. Mục đích quan trọng nhất là tập trung vào chính mình, có thể lắng nghe hơi thở của mình, nghĩa là không hướng ngoại mà chú trọng vào thân tâm của chính mình. Niệm đến khi quên niệm, trì chú đến khi quên trì chú, nghe nhạc đến khi không nghe thấy nhạc… nhưng cơ thể vẫn ngay ngắn, không gục trước, ngã sau, ngủ quên là tốt. trong thực tế, tạo nền tảng yên lặng ngay từ ban đầu là tốt nhất.