Tôi không phải là người kiên nhẫn nhặt những mảnh vỡ, gắn lại và tự nhủ rằng một vật chắp vá vẫn còn mới. Cái gì đã tan vỡ là tan vỡ...Tôi thà nhớ lại khi nó đẹp nhất, còn hơn là chắp vá để rồi suốt đời cứ phải thấy những vết nứt của nó. “Ngày Chủ nhật cuối cùng rồi. Những gì cần quên thì đã quên rồi, những người cần quên thì cũng nên quên thôi. I’m fine. Thank you for everything...