Mẹ mắc bệnh mất ngủ, 5h mới chợp mắt được nên sáng dậy muộn. Em thì ngủ khò khò, lúc mẹ mở mắt đã chẳng thấy em đâu, xuống nhà dưới thì thấy em đang ngồi ăn sáng với bà. Mẹ giả bộ "em cho mẹ xin một miếng nào"....em phũ phàng. "hok cho". Xong oy em còn chỉ tay ra thùng mì tỏ vẻ như "mẹ ăn mì thì lấy ở đó đó". Mẹ làm ngơ với em, tự đi chải tóc...em thấy vậy lăng xăng lại giúp mẹ buộc tóc. Giúp kiểu gì kì kì...toàn làm tóc mẹ rối tung tóe hơn thôi, tại tay em bé xíu đó mà...hehehe...
Mẹ thấy ghét quá, ôm chặt em vào lòng, em khoái chí...cười như nắc nẻ