Hạnh phúc trong đời người lấy gì mà đong được. Nếu ta không biết bằng lòng, sẽ chẳng bao giờ có điều gì là hạnh phúc...
Với em, hạnh phúc trong tình yêu không phải là “cưa đổ” được anh chàng đẹp trai bao cô nàng theo đuổi, càng không phải là chinh phục được gã công tử nhà giàu để cả cuộc đời về sau được nhàn hạ… Hạnh phúc với em là bên anh, em được là chính mình và biết được anh yêu, một tình yêu chung thủy, không toan tính, không vụ lợi..
Mọi người nói em hoàn toàn có thể yêu một chàng trai có nhiều thứ trong tay hơn anh, nhưng em cười nhẹ. Em không cần thứ mà những người đàn ông đó có, em chỉ cần sự bình yên mà anh trao tặng. Mỗi lần bên anh, được anh kéo gục đầu vào bờ vai, em lại cảm thấy mọi khó khăn trên đời chỉ là một viên đá nhỏ, điều em cần làm chỉ đơn giản là tránh qua một bên..
Em không biết phải diễn tả như thế nào về cảm giác bình yên khi ngồi sau lưng anh, được anh đèo đi chơi..Em chỉ cần... chỉ cần thế thôi..
Em là cô gái không mong đợi những điều cao sang, em chỉ mong những điều dung dị ở mãi bên mình. Anh là chàng trai mang tới cho em sự an toàn và bình yên. Tình yêu của anh làm em có cảm giác mình sẽ không bị lừa dối và phản bội.
Có thể với nhiều người, sự lựa chọn của em là ngờ nghệch. Thôi thì em xin dừng lại trong cuộc chạy đua kiếm tìm hạnh phúc. Em dừng chân bên vệ đường và hài lòng với cây xanh đang lặng lẽ tỏa mát cho cuộc đời em. Với ai đó, hạnh phúc là thứ gì lớn lao vì thế họ vất vả để đi tìm. Còn em tìm thấy hạnh phúc trong những điều bình dị bên mình.
Đó là anh, chàng trai yêu em không toan tính và vụ lời. Anh yêu em theo một cách khác thường, vì thế mà em thấy hạnh phúc anh mang tới cho em là vô thường!