Có người hỏi: Tại sao tôi lại thương em và cưng chiều em quá mức đến vậy? Lỡ sau này cưới em về em lên đầu tôi ngồi thì sao?
Tôi bảo: Tôi thương em vì là người tôi yêu, là thân con gái sinh ra vốn dĩ là để yêu và để thương mà. Cưng chiều em vì em xứng đáng để được cưng chiều. Còn chuyện em lên đầu tôi ngồi thì không hề có, dù tôi có cưng em đến mức nào đi nữa thì cũng phải công tư phân minh. Thương là thương, mắng là mắng. Em sai tôi sẽ la và bảo khẽ. Còn em đúng thì tôi sẽ yêu thương, cưng chiều thôi. Chẳng vì gì cả, chỉ vì em sinh ra là dành cho tôi, là để tôi cưng chiều để tôi yêu thương.