Con người mình có một điểm không tốt, là từ khi không còn người kia thì mình không chấp nhất với việc gì cả. Nhưng mình lại sợ mình làm không tốt. Mình chỉ cố gắng để trở thành một chính-mình tốt nhất có thể. Cái gì chưa biết, thì học. Cái gì chưa làm tốt, thì tập. Mình không sợ mất mát hay thất bại, mình chỉ sợ mình không tốt. Mình không thích tranh giành với người khác, vì vậy nên mình phải trở thành người duy nhất, đó là cách tốt nhất rồi.